Tôi và anh hùng汪峰 là bạn bè lâu năm, anh ấy đã từng là người yêu của tôi. Tuy nhiên, vì một số lý do, chúng tôi chia tay. Nhưng hôm nay, tôi lại gặp anh ấy, một cuộc hẹn lại với người yêu của tôi.
Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy, đó là một ngày trong suốt của tôi. Tôi và anh ấy gặp nhau trên một buổi hòa nhạc. Anh ấy đang hát, tầm điệu, giọng nền đầy cảm xúc, tôi nghe thấy những gì anh ấy hát và cảm thấy mình đã thấy anh ấy từ rất lâu trước. Tôi quyết định đi đến anh ấy, nói chuyện với anh ấy.
“Anh ấy là một người rất đặc biệt”, tôi nghĩ. “Tôi muốn hiểu anh ấy hơn.”
Tôi đến gần anh ấy, anh ấy nghe thấy tiếng nói của tôi, quay过头来看向我. “Oh, hi”, anh ấy nói. “I’m Yang Zi.”
“Anh ấy là Yang Zi”, tôi nghĩ. “Đúng là anh ấy.”
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện, tôi hỏi anh ấy về cuộc sống, công việc, anh ấy kể cho tôi nghe những câu chuyện của mình. Tôi cảm thấy mình đang hiểu anh ấy hơn, chúng tôi trở thành bạn bè.
Tuy nhiên, một ngày, tôi gặp anh ấy trên một buổi hòa nhạc khác, anh ấy không còn là người yêu của tôi. Tôi biết không nên tự nhiên, nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn. Tôi tự hỏi: “Tại sao?”
“Tại sao anh ấy không còn là người yêu của tôi?” Tôi tự hỏi. “Tại sao chúng ta chia tay?”
Tôi không thể trả lời được câu hỏi đó, nhưng tôi vẫn tiếp tục gặp anh ấy, chúng tôi vẫn là bạn bè. Tôi hiểu rằng, dù chúng tôi không còn là恋人, nhưng chúng tôi vẫn có thể quan tâm đến nhau, hỗ trợ nhau.
Hôm nay, tôi lại gặp anh ấy, trên một buổi hòa nhạc khác. Anh ấy vẫn hát đúng đẽ, giọng nền đầy cảm xúc. Tôi nghe thấy những gì anh ấy hát và cảm thấy mình đã gặp anh ấy từ rất lâu trước.
“Anh ấy vẫn là người đặc biệt”, tôi nghĩ. “Anh ấy vẫn là Yang Zi.”
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện, tôi hỏi anh ấy về cuộc sống, công việc. Anh ấy kể cho tôi nghe những câu chuyện của mình, những gì đã xảy ra trong những năm qua. Tôi cảm thấy mình đang hiểu anh ấy hơn, chúng tôi trở thành bạn bè lâu năm.
“Tại sao chúng ta chia tay?” Tôi tự hỏi. “Tại sao anh ấy không còn là người yêu của tôi?”
Nhưng hôm nay, khi tôi gặp anh ấy, tôi không còn có những câu hỏi đó. Tôi chỉ biết rằng, dù chúng tôi chia tay, nhưng chúng tôi vẫn có thể quan tâm đến nhau, hỗ trợ nhau. Tôi hiểu rằng, tình bạn của chúng tôi là vững chắc, lâu dài.
“Anh ấy vẫn là người đặc biệt”, tôi nghĩ. “Anh ấy vẫn là Yang Zi, và tôi vẫn là tôi.”
Tôi cười rồi nói: “Anh ấy, chúng ta có thể không còn là恋人, nhưng chúng ta vẫn có thể quan tâm đến nhau.”
Anh ấy cũng cười: “Đúng vậy, chúng ta vẫn có thể quan tâm đến nhau.”
Chúng tôi tiếp tục nói chuyện, tươi tươi khen khen nhau. Tôi cảm thấy mình đã gặp anh ấy từ rất lâu trước, và giờ đây, chúng tôi lại gặp nhau lần nữa. Tôi cảm thấy mình đã hiểu anh ấy hơn, và anh ấy cũng hiểu tôi hơn. Chúng tôi không còn là恋人, nhưng chúng ta vẫn có thể quan tâm đến nhau.